Theo chuyên gia bóng đá Đoàn Minh Xương, thắng Trung Quốc ở vòng loại World Cup 2022 giúp đội tuyển Việt Nam giảm áp lực nhưng chỉ nên gói gọn giá trị của nó trong một trận đấu.
– Ông đánh giá thế nào về màn trình diễn của Việt Nam trước Trung Quốc ở lượt tám vòng loại thứ ba World Cup 2022 – khu vực châu Á vừa qua?
– Rõ ràng, Việt Nam đã thi đấu mạch lạc, nhờ những điều chỉnh hợp lý về nhân sự, cách tiếp cận cũng như mảng miếng mới mẻ trong tấn công. Bản thân các cầu thủ cũng quyết tâm cao, bất chấp áp lực sau những thất bại liên tiếp và việc phải thi đấu vào dịp Tết Nguyên đán.
Trái lại, Trung Quốc tỏ ra thiếu tự tin nên không thể triển khai được thế trận như ý muốn. Theo tôi, điều này có hai lý do. Thứ nhất, họ mới thay HLV và các cầu thủ cần thời gian để thích ứng. Theo dõi trận lượt đi, có thể thấy chênh lệch trình độ giữa hai đội tuyển cũng không lớn. Với lợi thế sân nhà, Việt Nam nhập cuộc chủ động, khiến Trung Quốc càng lúng túng trong bối cảnh không có cách tiếp cận trận đấu phù hợp. Thứ hai, tôi nghĩ tâm lý của các cầu thủ Trung Quốc không tốt. Họ ra sân với tâm lý sợ thua thay vì cố gắng tìm cách đánh bại Việt Nam. Khi Việt Nam dẫn hai bàn rồi chuyển qua đá phòng ngự phản công, Trung Quốc càng mất phương hướng. Ngoài ra, trận thua Nhật Bản trước đó, dẫn đến việc gần như không còn cơ hội tranh vé đến World Cup 2022, phần nào tác động tiêu cực đến tinh thần của các cầu thủ Trung Quốc.
Sòng bạc cá cược 588 : cado24.com
– Trận thắng lần này mang ý nghĩa ra sao với Việt Nam, nhất là sau khi toàn thua bảy trận trước đó ở vòng loại World Cup và thất bại tại AFF Cup 2020?
– Sau năm 2021 đã có những dấu hỏi đặt ra cho đội tuyển. Một trong số đó là việc không biết lứa cầu thủ hiện tại đã tới ngưỡng chưa, để còn tính toán cho những mục tiêu tới theo. Trận thắng Trung Quốc tạo cho tôi niềm tin rằng thế hệ này vẫn có thể tiến bộ. Đó là điểm tích cực nhất. Tất nhiên, Việt Nam khó bắt kịp những đội tuyển hàng đầu châu lục như Nhật Bản, Hàn Quốc hay Iran. Tuy nhiên, nếu được đầu tư hợp lý và được trao cơ hội cọ sát, lứa cầu thủ này có thể vươn lên ngang hàng những đội tuyển ở nhóm hai, thuộc hàng trung bình như Trung Quốc hay Oman…
Tuy nhiên, những gì thể hiện trong năm 2021 cũng bộc lộ những vấn đề của bóng đá Việt Nam. Nếu muốn phát triển, hướng tới World Cup 2026 hay 2030, chúng ta cần được đầu tư đồng bộ, không nên chú trọng vào một lứa cầu thủ mà phải phát triển toàn diện. Sắp tới, World Cup sẽ tăng lên 48 đội, trong đó châu Á có tám suất. Trước mắt, Việt Nam cần lọt vào top 10 châu lục mới có thể nghĩ đến chuyện giành vé dự sân chơi này.
Chắc chắn, trận thắng Trung Quốc là cú hích cho bóng đá Việt Nam trong bối cảnh V-League 2022 chuẩn bị khởi tranh. Nó thu hút sự chú ý của người hâm mộ sau giai đoạn chùng xuống. Với việc giải năm ngoái bị hủy, V-League 2022 cần sự quan tâm trở lại từ CĐV trong bối cảnh giải đấu sẽ có những thay đổi để thích nghi với dịch bệnh. Trận thắng Trung Quốc đến kịp thời, giúp bóng đá Việt Nam giải tỏa trước mùa giải mới. Tuy nhiên, nên nhìn nhận chiến thắng lần này trong giới hạn của một trận đấu. Không vì thắng 3-1 mà cho rằng bóng đá Việt Nam hơn Trung Quốc. Chiến thắng này mang giá trị thời điểm, trước một đối thủ đang khủng hoảng lực lượng và chưa có phong độ tốt. Đá lại chưa chắc chúng ta đã thắng. Quan trọng là Việt Nam sẽ thể hiện thế nào ở trận tiếp theo gặp Oman, hay có thể đòi lại chức vô địch AFF Cup vào cuối năm nay hay không?
– Ông từng kêu gọi HLV Park cách tân đội tuyển. Trước Trung Quốc, những nhân tố mới như Tuấn Hải hay Tấn Tài đều ghi dấu ấn. Liệu điều này có mở đường cho những gương mặt mới được trao cơ hội ở đội tuyển?
– Dưới thời HLV Park, ban đầu Việt Nam chơi theo sơ đồ 3-4-3. Sau này là sự luân phiên giữa 3-5-2 và 3-4-3. Qua những trận trước ở vòng loại World Cup và AFF Cup 2020, có thể thấy Việt Nam thiếu những nhân tố cần thiết để vận hành sơ đồ 3-5-2. Nhưng sự trở lại của Hùng Dũng, Đình Trọng, cùng với phát hiện mới Tuấn Hải, đã giúp lối chơi của Việt Nam có nét tươi mới.
Tuấn Hải phù hợp với sơ đồ 3-5-2. Cậu ấy có khả năng phối hợp với đồng đội. Điều đó được thể hiện ở hai bàn đầu tiên của Việt Nam. Một điểm khác là khả năng hỗ trợ phòng ngự của Tuấn Hải bởi cậu ấy năng nổ, tầm hoạt động rộng, cho phép lối chơi hai tiền đạo của Việt Nam gây áp lực tốt hơn. Đây là phát hiện mới và thú vị của HLV Park, không chỉ cải thiện sức tấn công mà còn giúp Việt Nam kết dính hơn. Trong bối cảnh Công Phượng và Văn Đức không có phong độ cao, Tuấn Hải là sự bổ sung đáng giá. Bên cạnh đó, Tấn Tài chơi tốt ở cánh phải cũng tạo cơ sở để Việt Nam tiếp tục đổi mới hơn. Trong bóng đá, không thể ôm mãi một công thức để thành công. Một đội bóng luôn cần bổ sung những nhân tố mới và tìm cách cải thiện lối chơi của mình.
Như đã nói, tôi lo lắng đội tuyển đã chạm ngưỡng sau những gì thể hiện trong năm 2021. Có lúc, các cầu thủ hết động lực thi đấu. Nhưng sự xuất hiện của những người như Tuấn Hải hay Tấn Tài sẽ tạo động lực cạnh tranh, qua đó tạo động lực trở lại bên trong đội tuyển. Sự đổi mới ở Việt Nam mới bắt đầu và còn diễn ra chậm nhưng quan trọng là HLV Park đã chấp nhận cách tân và nhìn thấy những nhân tố có thể làm điều đó.
– Vậy còn vai trò của Hùng Dũng ra sao trong trận thứ hai anh mang băng thủ quân?
– Việc HLV Park trao băng thủ quân cho Hùng Dũng là động thái hướng đến sự đổi mới. Sau giai đoạn không thành công và có phần chệch choạc, Việt Nam cần động lực và sự trở lại của Hùng Dũng là kịp thời. Qua hai trận gặp Australia và Trung Quốc, có thể thấy Việt Nam đã tự tin hơn, tinh thần tốt hơn. Về chuyên môn, sự trở lại của Hùng Dũng khiến khu giữa sân của Việt Nam cân bằng và chặt chẽ hơn. Trận này Quang Hải chơi lùi để đóng nhiệm vụ tổ chức, trong khi Hùng Dũng chơi cao và ghi dấu ấn với hai đường kiến tạo. Lúc này, theo tôi, bộ ba Hùng Dũng, Quang Hải và Hoàng Đức là những lựa chọn tốt nhất ở hàng tiền vệ.